[EDIT] Ngược Văn Nữ Chính Làm Học Bá - Chương 2
Truyện được dịch và edit bởi nhà Đào khoai tây.
Vui lòng ghi nguồn khi reup.
Mọi góp ý xin để lại dưới phần cmt hoặc liên hệ Fanpage Đào củ khoai tây không lấp hố.
Âm thanh nhắc nhở hảo cảm giống như bị động kinh khiến Hứa Cảnh Nghi hơi nhướng mày. Đồng thời từ “nam phụ” xuất hiện trước đó cũng làm cô có chút để ý.
Đột nhiên cô cảm thấy việc nắm giữ thêm thông tin trong thế giới xa lạ này rất quan trọng.
[Danh tiếng tích lũy +100. Hay không mở ra hệ thống ảnh hậu vạn nhân mê[1] một lần nữa? 】
Giọng nói truyền đến từ trong đầu có chút thận trọng, nhất là khi nhắc tới “một lần nữa” thì có chút yếu ớt.
Hứa Cảnh Nghi: Mở đi.
Khi cô nói ra lời này, Thẩm An Dương vốn có vẻ lo lắng, vừa mới mở miệng nói thì đã cứng đờ tại chỗ. Lúc này như thể nút Pause đã được nhấn khiến cả thế giới đều dừng lại.
[…Rốt cuộc, ta, Hồ Hán Tam cũng đã thoát khỏi phòng tối! Ký chủ, ký chủ, cuối cùng cô đã phát hiện ra ưu điểm của ta rồi sao? 】
Hứa Cảnh Nghi: “Nói thẳng trọng tâm đi.”
[Ký chủ, tôi là hệ thống linh hồn. Thân phận hiện tại của cô chính là nữ chính thứ 3 trong truyện ngược của Tấn Giang. Cuộc sống thê thảm của cô khiến độc giả tức giận nên đã chúng tôi đã cho cô cơ hội thay đổi vận mệnh.
Cô sẽ phải trải qua quá trình ngược luyến[2] với CEO bá đạo, sự kiện bạch nguyệt quang[3] chết thảm, chó con hắc hóa [4], sự uy hiếp đến từ nam diễn viên biến thái… Chờ đã, tại sao bạch nguyệt quang Thẩm An Dương lại xuất hiện ở đây? ! ]
Hứa Cảnh Nghi ngước mắt nhìn Thẩm An Dương: “Ý của mi là, hắn là bạch nguyệt quang của ta?”
[ Đúng vậy, ký chủ. Cô là con gái cả, gia đình cô sở hữu một bệnh viện tư nhân. Cha cô hiện giờ đã tái hôn và có một cặp anh em sinh đôi.
Lúc trước cô đính hôn với Thẩm An Dương, con trai cả của nhà họ Thẩm, thiếu gia của Tập đoàn sản xuất Dược phẩm Sinh học, nhưng…
À, ban đầu cô đã hủy bỏ hôn ước chỉ để ở bên bạn trai của mình. Khi cô phạm tội, mọi người đều bỏ rơi cô. Chỉ có duy nhất Thẩm An Dương ra tay giúp đỡ, và chính vì điều đó mà cô yêu anh ấy, đáng tiếc hồng nhan bạc mệnh[5]a…]
Hứa Cảnh Nghi nhướng mày. : “Nói một cách đơn giản… Người này có hảo cảm với ta đúng không?”
– Có vẻ như sau này việc nhờ anh ta giúp đỡ sẽ tiện hơn bác sĩ nhà tù trước đây.
【Chắc chắn! Ký chủ, ban đầu cô nhận tội cho bạn trai. Sau khi ra tù thì thành người không hộ khẩu, bằng cấp đều bị đổi, sống thật khốn khổ.
Chỉ có anh ta là người duy nhất không sợ sự uy hiếp của bá tổng[6] mà trợ giúp cô. Nếu đây không phải là tình yêu, thì cái gì là tình yêu ~~~]
Hứa Cảnh Nghi sắp xếp lại những thông tin quan trọng qua lời nói của hệ thống
Đây là một cuốn truyện ngược, bạn trai của nữ chính phòng vệ quá mức khiến em trai mối tình đầu của bá tổng trở thành người thực vật.
Nữ chính ngây ngốc gánh tội thay, sau đó bị giận cá chém thớt. Kết quả là bị phạt án nặng, trực tiếp từ sinh ra ở vạch đích ngã xuống đáy xã hội.
Trước mắt cha mẹ và người thân bị bá tổng uy hiếp, cô không nhận được bất kỳ sự trợ giúp nào. Hơn nữa chứng minh thư, giấy tờ tùy thân đều bị tiêu hủy, tương lai ra tù không có tiền khiến cuộc sống khó khăn gấp bội. Chưa kể không lâu nữa bạn trai sẽ thay lòng đổi dạ, không thể nhờ cậy được.
Sau khi cô ra tù, bá tổng thậm chí còn vắt óc nghĩ mọi cách chèn ép rồi đem lòng yêu cô? ? ! ! Yêu đồng thời tiến hành lăng nhục… Các nam phụ khác cũng tương tự, lăng nhục nữ chính, hối hận rồi lại theo đuổi…
Chỉ có Thẩm An Dương giống như đóa sen trắng không nhiễm nước bùn, cả người tỏa ra vầng sáng thánh thiện thì chết sớm dưới tay bá tổng.
Kết luận: Kiến thức đáng tin cậy hơn.
【Ký chủ? ? Ký chủ? ? Cô đang nghĩ gì đó? 】Hệ thống cẩn thận quan sát Hứa Cảnh Nghi.
Không có biện pháp không cẩn thận được, đây là lần thứ hai hệ thống được mở ra.
Lúc mới mở lên, nó quá hưng phấn nên nói không ngừng nghỉ. Theo đó không thèm để ý đến yêu cầu “im lặng” của Hứa Cảnh Nghi, cũng không nghĩ rằng sẽ bị một người cổ đại khống chế.
Sau đó nó đã bị vả mặt “Bạch bạch bạch”.
Bị nhốt trong tinh thần thế giới, đen tối, lẻ loi, cô đơn lại sợ hãi.
Thật vất vả mới được thả ra, nó phải cố gắng biểu hiện để không bị nhốt trong phòng tối.
Hứa Cảnh Nghi: “Mi có những chức năng gì?”
[Ta có thể nói cho cô biết độ hảo cảm của người xung quanh! Nếu độ hảo cảm tích lũy đủ có thể tiến hành nâng cấp hệ thống. Hệ thống nâng cấp xong có thể cho cô trải nghiệm cuộc đời của các nhân vật điện ảnh.
Qua đó tăng lên kỹ năng diễn xuất! Ta…]
Thấy vẻ mặt Hứa Cảnh Nghi vẫn bình tĩnh, hệ thống càng hoảng sợ, nói thêm, [Ta còn có chức năng hiển thị bản đồ! Nếu nam chính và nam phụ tới gần tôi có thể nhắc nhở cô! 】 Hứa Cảnh Nghi nhướng mày: “Chức năng hiển thị bản đồ?”
Cái này hữu dụng ngoài ý muốn của cô.
Nhìn thấy Hứa Cảnh Nghi cuối cùng cũng lên tiếng, hệ thống bật khóc, vội vàng bổ sung: [Vâng ký chủ! Ta rất hữu ích. Cấp càng cao tác dụng càng nhiều, ta cũng có thể giúp cô trở nên đẹp hơn! 】.
Nó nỗ lực quảng bá công dụng của bản thân nhưng Hứa Cảnh nghi lại không hề có chút hứng thú nào với việc trở nên xinh đẹp.
Ngược lại, cô có hứng thú hơn với việc tìm hiểu tri thức các ngành nghề khác trong thế kỷ 21. Đồng thời từng bước cải thiện môi trường, chất lượng cuộc sống.
Hứa Cảnh Nghi: “Việc dừng thời gian của thế giới này như vừa nãy mi có thể làm bao nhiêu lần?”
[Việc này chỉ có thể được thực hiện khi hệ thống được mở ra lần đầu. Hoặc khi hệ thống thăng cấp trong tương lai cũng có thể làm được. 】Hệ thống yếu ớt bổ sung.
Hứa Cảnh Nghi: “Ừ. Vậy khôi phục lại dòng thời gian đi.”
*
Thẩm An Dương nhìn bộ dạng của Hứa Cảnh Nghi, khuôn mặt đã từng xinh đẹp, mái tóc dài đến thắt lưn giờ lại cắt ngắn đến đến dái tai. Nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời không còn nữa, làn da của cô cũng trở nên tái nhợt.
Đôi mắt cô rũ xuống, thân hình teo tóp, cả người toát lên vẻ “suy sút” hơi hướng nghệ thuật.
Sự thay đổi bất thường này khiến lời răn dạy hắn định nói nghẹn ứ ở cổ, phát không ra tiếng.
Một lúc lâu sau, hắn mới khô cằn mà nói: “Trước đó anh nghe nói em vào tù. Hóa ra là hiểu lầm. Như này là tốt, anh có thể yên tâm rồi.”
“Không phải hiểu lầm, không cần yên tâm.” Hứa Cảnh Nghi chậm rãi nhướng mày.
Thẩm An Dương không quan tâm đến thái độ của Hứa Cảnh Nghi, bị câu nói “Không phải là hiểu lầm” làm cho sửng sốt.
Hắn kinh ngạc: “Vậy sao em có thể khâu lại… Cai ngục sao có thể làm được điều này?” Hắn đột nhiên dừng lại, ngạc nhiên nói: “Em lẻn vào? Áo blouse trắng là…”
Hắn nhìn tay Hứa Cảnh Nghi chỉ vào bảng tên trên ngực trái. Trên bảng tên viết rõ ràng ba chữ “Thẩm An Dương”.
Thẩm An Dương: “…”
Với y thuật ưu tú của hắn, phản ứng đầu tiên chính là hắn vừa mới nhờ một sinh viên không có chứng chỉ y khoa khâu vết thương? !
May mắn thay… em ấy có kỹ năng giỏi như vậy.
Phản ứng thứ hai là dùng một tay che mắt lại, nhanh chóng gọi điện cho cai ngục. Thẩm An Dương cảm ơn cai ngục liên tục và nói vết thương đã được xử lý, không cần gọi bác sĩ.
“Anh thật sự thích tôi.” Hứa Cảnh Nghi đột nhiên nói.
[Hảo cảm của Thẩm An Dương-3.].
Hứa Cảnh Nghi nghe tiếng thông báo, sờ cằm: “Ồ, hóa ra anh không thích tôi. Vậy mục đích anh đính hôn cùng tôi là gì?”
Hệ thống điên rồi, ký chủ thân yêu, cô đang nói cái gì vậy? ! Cô muốn điểm hảo cảm của bạch nguyệt quang trừ hết phải không?
Nhưng nó không dám phàn nàn.
[ Hảo cảm của Thẩm An Dương +3]
Hệ thống: “…” Ta cảm thấy quá mệt mỏi, con người thật khó đoán.
Thẩm An Dương trìu mến nhìn Hứa Cảnh Nghi, đưa tay ra nhẹ nhàng xoa đầu cô: “Em vẫn như một đứa trẻ như vậy. Việc đính hôn là do cha mẹ hai bên quyết định, có thể coi là liên kết công ty 2 nhà. Anh đồng ý vì anh không có yêu ai, có thể chăm sóc em sau này.
Chỉ là không nghĩ tới em trộm yêu đương. Em muốn giải trừ hôn ước anh cũng đồng ý. Miễn em hạnh phúc là được”.
Hệ thống ngơ ngác, lời này cùng trong cốt truyện không giống nhau. Như vậy đã đồng ý. Nói tốt bạch nguyệt quang si tình đâu? Yêu đâu? Si tình đâu? Làm thế nào hắn lại trở thành anh trai hàng xóm tốt bụng a?
Hứa Cảnh Nghi rất hài lòng với điều này, gật đầu: “Có thể tiến cử tôi với giáo sư Lý được không?”
Thẩm An Dương hơi sửng sốt: “Ai?”
“Giáo sư Lý Văn Phong, cố vấn đặc biệt của công ty nhà anh.”
Cô từ cốt truyện mà hệ thống cung cấp biết được, công ty nhà họ Thẩm có một vị cố vấn cấp bậc đại lão, từng đăng nhiều luận văn lên các tạp chí hàng đầu như “Nature” và “Science”. Đó là nhà nghiên cứu sinh học đương đại rất nổi tiếng và là bậc thầy trong giới sinh học.
Nếu như trong cốt truyện ông không bị điều tới phương bắc phục vụ trung ương, việc bá tổng giết Thẩm An Dương sẽ không dễ dàng như vậy.
Hứa Cảnh Nghi rất tự tin với kiến thức sinh học của mình. Nếu có thể cung cấp kỹ thuật sinh học cho Lý Văn Phong, được ông đánh giá cao và làm ra thành tích thì có khả năng cao việc giảm án sẽ thành công.
Điều này đáng tin cậy hơn kế hoạch cô định ra lúc ban đầu.
Thẩm An Dương có vẻ bối rối một lúc, ngạc nhiên nói: “Đó là một trong những viện sĩ của Viện Khoa học Trung Quốc. Ngay cả anh cũng khó nói chuyện với ông ấy… Xin lỗi, điều này có lẽ anh không thể làm được.” Nếu về những phương diện khác……”
Hứa Cảnh Nghi lắc đầu: “Tôi không muốn gặp trực tiếp ông ấy, cho tôi mượn máy tính.”
Ánh mắt cô nhìn chiếc máy tính để bàn cách đó không xa, bước từng bước chân đã được đo đạc cẩn thận đi tới, sử dụng máy tính cổ đại dưới sự hướng dẫn của hệ thống.
Đập vào mắt Thẩm An Dương chính là cảnh Hứa Cảnh Nghi ngồi trước máy tính, không thành thạo mở file Word. Sau đó dùng hai ngón trỏ gõ nhẹ trên bàn phím.
Thẩm An Dương buồn cười nhìn cảnh này, nhưng càng đau lòng và lo lắng đối phương bị tổn thương dây thần kinh tay trong mấy tháng ở tù. Nếu không thì tại sao em ấy lại gõ bàn phím một cách chậm chạp như vậy?
Thẩm An Dương đi tới phía sau Hứa Cảnh Nghi và lặng lẽ quan sát một lúc.
Đạn Chỉ thần công?[7]
KHÔNG.
Nội dung bên trong máy tính đủ sức gây sốc cho bất kỳ chuyên gia nào.
“Kế hoạch phân bào nhân tạo nhiễm sắc thể đơn”. Trong nháy mắt, Thẩm An Dương rất muốn hỏi: “Đề tài lớn như vậy em cũng dám viết?” Đây là đề tài liên quan đến lĩnh vực chế tạo sinh mệnh nhân tạo.
Tuy nhiên, dù Thẩm An Dương có mở to đôi mắt đến khô khốc cũng chỉ nhìn thấy luận văn có logic rõ ràng như một đề toán mà không tìm ra bất cứ sai lầm nào.
Tất nhiên, dù có nhìn chằm chằm hơn 3 trang nội dung, hắn cũng không thể tìm được.
Ánh mắt Thẩm An Dương từ máy tính chuyển đến sau đầu Hứa Cảnh Nghi. Hắn đại khái có thể đoán được mục đích của cô, chắc là muốn dùng luận văn này tự tiến cử đi.
Hẵn vẫn nhớ rõ 3 tháng trước Hứa Cảnh Nghi vẫn là sinh viên đại học năm 3.
Đều là não người, vậy tại sao chỉ số IQ của họ lại khác nhau đến vậy?
Thẩm An Dương thở dài ước chừng khoảng 7 giây.
[Hảo cảm của Thẩm An Dương +5]
[Hảo cảm của Thẩm An Dương -2]…
[1] ảnh hậu vạn nhân mê
Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất ai cũng yêu thích.
[2] ngược luyến
Ngược luyến tàn tâm ở đây hiểu cắt nghĩa sẽ là ngược là những bi ai bi thảm đầy ải, dày vò hai nhân vật chính. Luyến là ái tình, tình yêu của hai người, tàn là tàn nhẫn, là tro tàn và tâm ở đây có thể hiểu như tâm hồn, trái tim.
Ngược luyến tàn tâm thực sự là thể loại buồn, thường có những cái kết không có hậu: Đày ải, dằn vặt, dày vò tình yêu giữa hai nhân vật chính quằn quại đau khổ, dày vò nội tâm, là thể loại truyện chuyên dùng lấy nước mắt của các fangirl.
Ngược luyến tàn tâm được chia làm 2 loại là ngược tâm và ngược thân.
Ngược tâm và ngược về mặt tinh thần, dày vò cảm xúc..
Ngược thân là ngược đãi về mặt thân xác, đày ải, đánh đập, tra tấn..
[3] bạch nguyệt quang
Ánh trăng (bạch nguyệt quang) rất đẹp, rất sáng nhưng chúng ta không chạm đến được, không biến thành của riêng mình được và chỉ có thể ngắm nhìn từ xa. Đây là từ dùng để chỉ những người mà chúng ta đã từng thích, nhưng lại không có được họ. Ý là Crush đó
[4] chó con hắc hóa
Chó con chỉ những em trai ít tuổi, dễ thương và dính người.
Hắc hóa là cụm từ dùng để chỉ một người tốt bụng chuyển sang làm phản diện.
[5] hồng nhan bạc mệnh
“Hồng” (đỏ) có nghĩa là tốt, đẹp; “bạc” (trắng), có nghĩa là xấu. “Hồng nhan” là người con gái có sắc đẹp; “bạc mệnh”, hay “bạc phận” nghĩa là có số mệnh, số phận xấu. Nói tóm lại, “hồng nhan bạc mệnh” có nghĩa là người con gái có sắc đẹp thì thường có số phận hẩm hiu.
[6] bá tổng
Là viết tắt của Tổng tài bá đạo. Tổng tài bá đạo trên thương trường thường lãnh khốc vô tình, làm việc đánh nhanh rút gọn, không chừa đường lui cho đối thủ và chỉ coi trọng lợi ích mà bản thân sẽ có được.
Đặc biệt, những lời họ nói ra không ai có quyền phản đối, làm cản, … Đôi lúc sẽ xuống tay cực kỳ tàn độc với những kẻ không an phận động chạm đến người của họ như gia đình, phu nhân, con cái, …
[7] Đạn Chỉ thần công
Tên một môn võ trong tiểu thuyết kiếm hiệp của Kim Dung.
Đạn Chỉ Thần Công (hay còn gọi là Đàn Chỉ Thần Công; Tiếng Trung: 彈指神通) là môn chỉ pháp thành danh của Đông Tà Hoàng Dược Sư, tuyệt học của Đảo Đào Hoa. Đây là môn công phu chuyên dùng một hòn sỏi nhỏ, lấy ngón cái và ngón trỏ bắn đi, thủ pháp rất nhanh, uy lực rất mạnh.
(Nguồn tham khảo: Wiki, Baidu)